Trong phòng họp của tạp chí Thực Thượng, 4F khu C cao ốc quốc tế Lập Đỉnh, một nhóm người ngồi xung quanh chiếc bàn làm việc dài màu đen. Giữa bàn là một chậu Lan Quân Tử giá không hề rẻ với hương thơm quý tộc u uất, quạt điều hòa phát ra những tiếng vo vo. Ở một đầu của chiếc bàn dài, sếp tổng đang ngồi ngay ngắn, chiếc laptop Apple thân yêu ngay trước mặt.
Cuộc họp chọn đề tài mỗi tháng một lần của tạp chí đang diễn ra theo đúng trình tự.
Lão Đại thuộc phòng Biên tập đang say sưa giải thích dưới máy chiếu. Dưới ánh đèn mập mờ, mọi người tập trung lắng nghe, hoặc suy tính, hoặc gật đầu, chỉ có tôi đang đứng đơ người gần Sếp tổng, mồ hôi túa ra đầy lưng.
Lão Đại hạ giọng nói gì tôi cũng không để ý, tâm hồn tôi sớm đã lơ lửng ngoài cửa sổ rồi, bởi vì tôi đã phạm phải một sai lầm lớn nhất trong đời là quên sao chép những tư liệu cá nhân trong USB để tài liệu của cuộc họp! Trong phòng họp rộng lớn, ngoại trừ giọng nam thấp có chút hấp dẫn của Lão Đại ra, chỉ còn lại hơi thở gấp gáp, căng thẳng của tôi.
Lúc đó, các cặp mắt vô cùng nghiêm túc đang nhìn vào màn hình máy chiếu. Mồ hôi lạnh từ đỉnh đầu tôi chầm chậm nhỏ xuống, từng giọt, từng giọt.
Trên màn hình, một file hiển thị rất rõ ràng.
File ẩn có tên “GV”, càng đáng sợ hơn là, con chuột của sếp đang tiến gần đến file “GV” thân yêu của tôi.
Sếp tổng lơ đễnh hỏi: “Tài liệu cuộc họp nằm trong file này phải không?”.
Phòng họp yên lặng như tờ.
Nửa giây sau, hồn phách tôi quay về đúng vào phút giây quan trọng nhất, cũng chẳng để ý xem chế độ của công ty là gì, cũng chẳng quan tâm hình tượng thục nữ là gì, mở rộng cổ họng, gắng sức hét lên: “Đừng mà!”.
Sau tiếng hét thảm thiết của tôi, không khí trong phòng họp vốn yên tĩnh như gặp bom nguyên tử công phá, mọi người đều kinh ngạc quay đầu nhìn tôi. Cùng lúc đó, tay của sếp tổng hơi run…
“Tạch… tạch” một cái, file mở ra.
Cơ thể đã đưa ra quyết định trước não bộ, trước khi lãnh đạo và đồng nghiệp nhìn thấy màn hình có gì, tôi đã xông đến, hất mạnh chiếc laptop Apple - “bà xã nhỏ” thân yêu - vừa mới mua tháng trước của Sếp tổng xuống đất.
Bụp!
Chiếc Apple lập tức tất ngúm.
Máy chiếu kết nối sớm đã không biết bay đi hướng nào rồi.
Phòng họp lặng thinh.
Dường như cả thể giới đều ngủ rồi...