Trong thời đại mà con người theo đuổi "tiền đồ" và những mong muốn của bản thân, dục vọng của người ta ngày càng nhiều, tình yêu cũng ngày càng mỏng manh, thậm chí chỉ cần một chút trở ngại là tan vỡ. Xung quanh chúng ta đang lan truyền một căn bệnh gọi là bệnh... "sợ yêu". -- Kính Tử, "Sợ yêu"
"Tử Kiến, em thật sự không còn dám tin vào tình yêu nữa. Đừng để em làm tổn thương đến anh. Anh là người bạn tốt nhất của em. Em luôn muốn được dựa dẫm, tin tưởng anh, yêu quý anh". Tiểu Manh không thể nói ra những lời tuyệt tình hơn nữa, tình cảm mà cô dành cho Tử Kiến rốt cục là gì? Đến giờ phút này, cô vẫn chưa biết trái tim mình muốn gì. (Trích từ tiểu thuyết)
Cuộc sống của các nhân vật Triệu Tiểu Manh, Triệu Tiểu Lâm, Hạ Tử Kiến, Sử Đông, Tiêu Lâm, Trần Tây Bình, La Gia Kỳ, Tầm Tưởng Tưởng, Châu Kiệt đan xen, liên quan đến nhau. Họ cùng mắc chung một căn bệnh "sợ yêu". Vì đã từng bị tổn thương nên họ chạy trốn khỏi tình yêu. Họ thà đùa giỡn với cuộc đời còn hơn vướng vào tình yêu. Tuy nhiên, sự trống trải và nỗi cô đơn từ tận đáy lòng khiến họ phải đối diện với chính bản thân mình mỗi khi đêm xuống. Không phải không khát khao tình yêu đích thực, mà sợ rằng lại bị tổn thương thêm lần nữa. Đến một hôm, Triệu Tiểu Manh mang một đứa trẻ lang thang trên phố về nuôi, thái độ đối với tình yêu của họ đã thay đổi từ đó...
Cuộc sống là như vậy, chúng ta có thể trưởng thành từ những đau thương, học cách quý trọng từ những mất mát, sau những ồn ã mới biết tĩnh lặng cũng là hạnh phúc!
Mời các bạn đón đọc!