Khuynh Thành là một tính từ dùng để miêu tả vẻ đẹp tuyệt sắc của người con gái mang tên Đường Duyệt, cũng là tên của một thanh đao.
Đường Duyệt từ khi còn nhỏ tự mình chặt đứt ngón tay thứ sáu trên bàn tay trái, tự ti đến mức đã hai lần tự sát, trong băng tuyết giá lạnh kiên trì khổ luyện võ công, sắc hồng mỹ lệ của cánh bướm trên khuôn mặt nhẹ bay, vẻ đẹp lay động lòng người khi thanh đao Khuynh Thành vung lên…
Như sự chủ định của số phận, đối với nàng mà nói tình yêu đến như dòng nước chảy xiết, tàn bạo hơn nhiều so với sự phân tranh chốn giang hồ.
“Sau khi giết cha của nàng, ta sẽ lấy nàng, đối xử tốt với nàng, cũng coi như là báo đáp ân tình dưỡng dục mười mấy năm qua của ông ta.” Người con trai gian quỷ ấy vì muốn đạt được mục đích của mình mà không từ bất kỳ thủ đoạn nào có thể vì nàng mà động tấm chân tình không?
“Không sao rồi, về nhà thôi.” Hai lần đại ca mang Đường Duyệt “về nhà”, người đại ca mà nàng tin tưởng nhất ấy lại không hề mảy may vương chút tình chém lên mặt nàng một kiếm.
“Bất luận nàng biến thành hình dạng như thế nào, dung mạo bị huỷ hoại cũng được, cả đời bị người đời mắng là yêu nữ cũng mặc, ta đều cần nàng!” Sau khi nói lời hứa hẹn, người con trai ấy đã lặng lẽ từ giã cõi đời, trong lòng Đường Duyệt trúng một loại độc tình, cả thế giới nuốt trọn trái tim nàng.
Về tác giả:
Tần Tranh, bút danh này bắt nguồn từ câu “bôn xa khán mẫu đơn, tẩu mã thính Tần tranh”, nghĩa là: đi xe ngắm hoa mẫu đơn, cưỡi ngựa nghe đàn thập tam đời nhà Tần. Ông sống thiên về tình cảm, lúc nào cũng thích những câu chuyện tình lê thê không hồi kết. Nhưng trên đời này không có sự yêu ghét nào vô cớ, điều không cam tâm nhất chính là sự chia ly của những người yêu nhau, trước sau luôn tin tưởng rằng sự bền vững của tình yêu sẽ mang đến một kết thúc hạnh phúc ấm áp. Vì thế một số nhân vật dưới ngòi bút của ông mặc dù không phải là người nhận được tình yêu, nhưng lại luôn kiên trì trong tình yêu với người khác, chắc chắn sẽ có một ngày, người đó có thể tìm lại được những thứ đã mất, không phải là thói quen mà chỉ là tình yêu mà thôi.