Câu chuyện về Tô Lương Thần, một cô gái xinh đẹp sắp lên xe hoa về nhà chồng.
Lăng Diệc Phong, tài phiệt của giới truyền thông, áo gấm vinh quy. Đôi tình nhân năm năm trước của trường đại học từng khiến mọi người ngưỡng mộ, năm năm sau gặp lại đã cảm thấy sự đùa cợt và khiêu khích của số phận.
Cứ ngỡ mọi thứ đã sớm kết thúc, nhưng khi hai người tình cờ gặp nhau, hồi ức xưa lại ùa về. Có lẽ cuộc đời đang trêu đùa họ.
Chia xa rồi trùng phùng, họ lại yêu nhau thêm lần nữa. Và còn có những thứ ẩn nấp dưới niềm hạnh phúc ấy - bờ vực giữa sinh và hận…
Khi yêu có thể dùng lý trí kiềm chế, nhưng có thể chấp nhận quá khứ hay không thì mỗi người mỗi khác.
Lương Thần tự nhận không làm được, cũng như không thể buộc bản thân không yêu người ấy nữa. Nhưng nếu như sự thật đúng như những gì năm xưa cô đã nhìn thấy, dù cả đời không tìm được người thứ hai có thể yêu như cô đã yêu anh thì giữa cô và Lăng Diệc Phong cũng không thể nào trở lại như trước nữa.
Cũng như lúc này, đi bên nhau, cùng bước trên những lối đi ngày trước, nhưng con tim mỗi người ra sao, ai biết?
Tình Không Lam Hề, sinh vào cuối năm 1984, thích tự do không bị gò bó. Thích những ngày gió nhẹ trời đầy mây, luôn yêu thích Paris, hy vọng có một ngày có thể có một cuộc sống hoàn toàn tự do tự tại. Mỗi một cuốn tiểu thuyết đều là một thiên tình ái, có cuốn thì nồng nàn, nóng bỏng, có cuốn thì như dòng sông chảy mãi không ngừng, nhưng đều là tình yêu rất chân thành của những đôi nam nữ chốn thành thị. Lúc nào họ cũng tin nhau, trong chốn hồng trần đầy huyên náo, đi qua không biết bao nhiêu người, đều chỉ thấy tình cảm của mình chỉ dành cho người ấy, luôn có một người đứng đợi mình… đó chính là điều đẹp nhất của tình yêu.