Quen nhau quá sớm, hiểu nhau quá muộn, đây phải chăng là ngọn nguồn bi kịch?
Nàng xuất thân từ một gia đình quý tộc sa sút, mồ côi cha mẹ, không thế lực, không tài sản, luôn ăm ắp những mộng tưởng về một tấm chồng hoàn hảo, quyền thế, giàu sang. Tĩnh Hiên chính là mẫu người như vậy.
Y ngự trị trên giai tầng cao quý nhất của xã hội, đã quá chán chường với phù phiếm vinh hoa, y mong mỏi một bạn đời chu đáo chân tình, một bóng hình êm ái có thể xoa dịu mình khỏi những ưu phiền thế tục. Mỹ Ly không phải mẫu người như vậy.
Để thoát sự đeo bám của nàng, y đã đổ dầu vào lửa, bắt nàng chôn vùi tuổi xuân trong cảnh giam cầm suốt ba năm ròng rã, biến nàng từ một thiếu nữ ngây thơ mơ mộng thành một phụ nữ bi quan tuyệt vọng. Đã hết tin tưởng vào nhân tình thế thái, nàng thu mình lại, đối diện với người đời bằng vẻ cam chịu nhẫn nhục. Đã hết ước mong về hạnh phúc, nàng tự nhủ, miễn còn có người bằng lòng thu nhận, cho nàng bến đỗ, nàng sẽ dâng tặng người đó trọn vẹn sự nhu mì và tận tụy của mình.
Tĩnh Hiên nhận ra, Mỹ Ly bây giờ chính là mẫu hình y ao ước.
Mỹ Ly nghiệm ra, đừng bao giờ nên trông đợi gì ở Tĩnh Hiên.
Cuộc đảo chiều ngang trái của tình cảm, bắt đầu nhen nhóm như một cơn bệnh nan y…