“Bài thơ tình tháng 7” - Từ bài mở đầu cho đến bài cuối cùng chỉ cách nhau vài chục trang giấy nhưng là một khoảng thời gian dài hơn 25 năm. Trong này, chỉ trừ 2 bài chưa được đăng ở đâu, số bài còn lại đã được in trên các báo Văn Nghệ Thành phố Hồ Chí Minh, Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Áo Trắng...
Tôi mong sao tập thơ này được nhiều bạn đọc đón nhận và nhờ nhân duyên nào đó, tập thơ trở thành quà tặng tình yêu cho những đôi người đã yêu, đang yêu và sẽ yêu nhau…
Tác giả Lê Nho Quế Sơn
Trích đoạn:
TỰ TÌNH
Tháng bảy làm mảng màu thành phố nghèo đi
Chẳng thấy mùa hoa nào nở
Tháng bảy trên bàn tay anh mở ngửa
Dàn trải những cơn mưa
Chiều nay - chiều nay anh đứng ngẩn người nhìn theo trong mưa bay tầm tã
Giữa tầm tã mưa bay một cô gái ân cần che dù đưa một người mù qua lộ
Dù cho mặt trái cuộc sống có bày ra thế nào đi nữa
Dù đăng tải ngày càng nhiều hơn trên báo
Những mẫu tin rất chẳng bình thường
Anh vẫn đêm về
Làm thơ thức suốt
Này em, có đúng vậy không?
Gia đình đang lúc khó khăn thường sinh cãi vã
Người bệnh dai dẳng dễ bi quan nên thường hay cau có
Không ở đâu có nỗi khổ triền miên
Và không nơi nào tồn tại niềm vui vĩnh cửu
Tháng bảy ướt át nặng nề này rồi sẽ qua đi
Ngày tới nắng mùa sẽ lên
Hoa đường sẽ hát
Và anh - anh sẽ còn thức cả nghìn đêm
Dù phải nhiều lần
Bữa trưa bữa chiều anh đã ăn bằng ngủ
Dù phải nhiều lần
Anh bước đi dáng dấp buồn trên phố
Biết nói gì khi vẫn còn mấy thằng bạn thân
Đùm lấy nhau cho đến chúng mình cùng rách!
Có thể nào anh không làm thơ được hở em
Dù hơn mười năm sau
Em đã có chồng con
Vẫn gìn giữ cho anh một khoảng trời thanh xuân bát ngát
Nên mãi biết ơn em về một khoảng đời đẹp nhất
Dù bằng những câu thơ tình
Không cách gì bù đắp