Đây là cuốn sách PR thường thức đầu tiên được viết độc lập bởi một tác giả Việt Nam. Khi viết cuốn sách này, tác giả Di Li có mong muốn thay đổi nhận thức của công chúng về nghề PR (Quan hệ công chúng) và các khái niệm PR, khi mà hiện nay, thuật ngữ này theo chị đã bị hiểu sai nghiêm trọng, dẫn đến cái nhìn thiên lệch về nghề nghiệp của những người làm PR.
Lấy đối tượng độc giả là số đông công chúng, tác giả đã sử dụng ngôn ngữ hài hước, sinh động cùng những câu chuyện PR có thật để cuốn sách của mình trở nên dễ hiểu. Những cuộc khủng hoảng truyền thông đã xuất hiện trên mặt báo như The Voice, Nhã Nam, Vedan, Coca Cola... và những câu chuyện PR của Nick Vujicic, Running Man Vũ Xuân Tiến, giải thưởng Văn học ASEAN đã được tác giả đưa ra khảo sát và phân tích. Tác giả cũng nhấn mạnh về cách ứng xử hiện nay của các cư dân mạng trong thời đại mà mỗi một cư dân mạng đều là một paparazi và một tổng biên tập của chính mình. Các khái niệm về PR đen, Spin Doctor, PR quốc gia, PR nội bộ, xử lý khủng hoảng truyền thông và tại sao PR không phải xì căng đan hay quảng cáo đã được lý giải bằng những câu chuyện cụ thể.
Theo như tổng kết của Di Li ở cuối cuốn sách, PR chỉ đơn giản là cách đối nhân xử thế đối với công chúng và bất cứ người bình thường nào cũng đều cần đến PR hàng ngày. Chị cũng khẳng định: Tất cả chúng ta đều đang làm PR mà không biết.
Sau khi đọc bản thảo cuốn sách, đạo diễn Ngô Quang Hải cho rằng: "Đây là một cuốn sách bổ ích nhất cho những ai chưa hiểu, đã hiểu và hiểu sâu về quan hệ công chúng, những người đang sống trong một môi trường mà PR là yếu tố không thể tách rời. Cuốn sách được viết với văn phong dễ hiểu, súc tích cùng sự hiểu biết sâu rộng, thực tế về mối quan hệ công chúng, thông qua những câu chuyện sinh động, những sự kiện có thật, tác giả đã cho tôi thấy một bức tranh rõ nét hơn về PR tại Việt Nam." Cùng chung quan điểm đó, ông Nguyễn Xuân Phong, Phó hiệu trưởng trường đại học FPT cũng chia sẻ: "Tôi tình cờ có chung một sự bức xúc giống như Di Li từ nhiều năm nay, trước khi đọc bản thảo cuốn sách này, về việc xã hội thường hiểu sai, hiểu theo nghĩa xấu khái niệm PR như là hoạt động quảng cáo, khuếch trương hay nói quá lên những gì không có thật. Thật mừng là Di Li đã viết ra được cuốn sách để "minh oan" cho một khái niệm hết sức quan trọng và thông dụng trong cuộc sống mỗi con người, khi mà phần lớn các hoạt động của chúng ta ít nhiều đều liên quan đến PR theo đúng nghĩa của nó - quan hệ với cộng đồng và những người xung quanh. Cuốn sách là một sự tích hợp sinh động, hữu cơ và rất gần gũi của cả những chia sẻ về mặt lý thuyết lẫn kinh nghiệm thực tiễn phong phú của một người trực tiếp làm PR và những kinh nghiệm khi giảng dạy chuyên ngành này." - Trích Báo Mới
Cuốn sách phù hợp với mọi đối tượng từ 15 tuổi trở lên, bất phân ngành nghề và giới tính, bởi trong xã hội, ai cũng phải làm PR cho bản thân mình. Tất cả các bạn đều đã và đang làm PR cho bản thân mà không biết. Ngày Tết, các bạn thường hay đến thăm nhà sếp, mục đích là để tạo dựng mối quan hệ thân tình và chiếm thiện cảm của sếp, đó chính là một phần bản chất của PR. Bạn chuẩn bị tháo dỡ và xây nhà mới, tiếng ồn, khói bụi và sự bừa bãi của gạch vữa sẽ ảnh hưởng đến các gia chủ xung quanh, họ sẽ không chịu đựng được và cùng nhau làm đơn khiếu nại lên phường, bạn biết vậy nên vào một tối đẹp trời đã cất công sang từng nhà hàng xóm để trình bày trước sự việc bằng nụ cười chân thành, mục đích ngăn chặn một cuộc xung đột sắp xảy ra, đó chính là PR. Bạn làm chủ một cửa hàng nho nhỏ với ba bốn nhân viên, thi thoảng bạn mời nhân viên đi ăn trưa hoặc tặng quà cho họ sau mỗi chuyến công tác, đó cũng tương tự PR đấy thôi. Bạn là phóng viên và cứ đến ngày Nhà báo Việt Nam 21/6 lại nhận được thiệp chúc mừng từ các doanh nghiệp, rõ ràng bạn đang tiếp nhận một hình thức PR. Mục đích của quan hệ công chúng chỉ đơn giản là chiếm cảm tình của số đông và mọi động thái thay đổi nhận thức công chúng, xử lý khủng hoảng, giao tiếp hai chiều và những việc cụ thể liên quan như tổ chức sự kiện, viết bài PR, viết thông cáo báo chí, thành lập website và bản tin nội bộ cũng chỉ nhằm mục tiêu cao nhất là chiếm thiện cảm của công chúng. Khái niệm "Public Relations" lần đầu tiên được hai ông tổ của ngành PR là Edward Bernays và Ivy Lee đưa ra trước công chúng Mỹ vào thập niên đầu của thế kỷ 20, nhưng trên thực tế, như tôi đã nói ở trên, PR đã len lỏi vào mọi lĩnh vực đời sống của nhân loại từ ngàn đời nay dù chưa chính thức và chưa được nâng lên thành một chuyên ngành riêng biệt. Thậm chí một số nhà nghiên cứu lịch sử PR còn cho rằng chính... Caesar Đại đế mới là người sáng tạo ra PR.
Trong cuốn sách này, tôi hạn chế tối đa ngôn ngữ học thuật để nhằm sự giải thích được lĩnh hội dễ dàng hơn đối với độc giả. Vả lại những cuốn sách PR học thuật đã xuất hiện quá nhiều trên thị trường và được viết bởi những chuyên gia PR hàng đầu thế giới. Tôi thiết nghĩ mình không cần thiết phải viết thêm một cuốn sách học thuật nữa. Ở nhiều chương, tôi cũng sử dụng những câu chuyện có thật của các công ty và cá nhân người nổi tiếng ở Việt Nam để đưa ra phân tích trên phương diện PR. Lý do tôi chọn những ví dụ này là vì tất cả các câu chuyện đó đều đã được công khai trên báo chí trong thời gian vừa qua và dù tốt hay xấu thì độc giả đều đã biết đến chúng. Chọn những câu chuyện mà hầu như người Việt nào cũng biết khiến cho việc phân tích về mặt chuyên môn của tôi trở nên dễ dàng hơn, dễ hiểu hơn đối với người đọc, trong khi những câu chuyện PR dù đã rất nổi tiếng trên thế giới nhưng công chúng Việt Nam chưa nhiều người biết cũng sẽ gây khó hiểu cho độc giả. Trong số đó cũng có nhiều câu chuyện PR có thật xuất phát từ trải nghiệm của chính tôi trong quá trình làm công tác Quan hệ công chúng. Tuy nhiên tôi không thể đưa ra phân tích chi tiết tất cả những câu chuyện từ phía các đối tác mà tôi thực hiện tư vấn PR cho họ trong nhiều năm qua, phần vì tôi không được phép tiết lộ bất cứ thông tin nào về chiến lược PR của khách hàng, phần vì không phải tất cả mọi người đều biết đến những công ty đó, trong khi phần lớn đều biết đến Nick Vujicic, Running Man và Coca Cola.
Trân trọng giới thiệu!