Đây là một tác phẩm lâu đời, đầy bí nhiệm, dạt dào tình yêu thương và hết sức lôi cuốn. Nội dung là lời kể chuyện khiêm tốn của một Kitô hữu Nga với cha linh hướng của mình về câu chuyện và chiêm nghiệm. Trọng điểm là cách thế tu tập qua tâm trí, đến tâm hồn vào sâu trong tâm linh hiệp nhất với Thiên Chúa.
Ban đầu, bản thảo này tới tay một đan sĩ Núi Athos (HiLạp) rồi được một đan viện trưởng nhà dòng thánh Micae ở Kazan, Nga, chép lại và sau đó cho in thành sách 1884. Từ bấy đến nay, sách được xem là một đóng góp vô giá vào việc sống đạo, vì tình yêu thương Thiên Chúa và sự cứu rỗi linh hồn. Tại Việt Nam, sách được đề cập đến trong vài tài liệu tôn giáo và giáo trình ở tu viện và chủng viện, nhưng chưa lưu hành rộng rãi bản tiếng Việt nào.
Câu chuyện bắt đầu với chỉ dụ từ Tân Ước rằng Kitô hữu phải làm điều trước hết và trên hết là cầu nguyện không ngừng, mọi nơi, mọi lúc và còn phải cầu nguyện cho nhau. Nhưng lý do và ý nghĩa của việc cầu nguyện đó ra sao, làm cách nào thực hiện việc cầu nguyện đó giữa cuộc sống lao động và hợp quần trong thời đại ngày nay. Và nếu mệnh lệnh ấy quả thật không thi hành được thì nó đã không xuất phát từ Kinh Thánh. Câu trả lời sẽ từ từ hiện ra theo từng chữ mà giáo dân Nga này viết lại.
Cuốn sách đầy ắp những ghi chép mộc mạc, tỉ mỉ và tuần tự theo bước chân của người hành hương lang thang khắp nước Nga và Tây Bá Lợi Á để trong khi thăm viếng các tu viện và các đền thánh, được sống ở những nơi vắng vẻ mà học tập và "cầu nguyện không ngừng". Xen kẽ các tường thuật về những nếm trải của bản thân, hành giả còn kể lại các chứng nghiệm và ý kiến của những kẻ từng ngã lòng trông cậy và các bậc hiền giả một đời dày công tu tập.