Ngôi chùa Sắc Tứ Hưng Phước Tự nằm trên một triền đồi thoai thoải, mặt chùa quay ra hướng Đông Nam, lưng chùa tựa sát vào vách núi. Chung quanh là những điện đường ngang dọc, xây theo lối cổ tự ngày xưa. Đây là một ngôi chùa bề thế được bao đời Nguyễn sắc phong cho các vị trụ trì tiền nhiệm tại đó. Nên trong lòng ai cũng kính nể vì lý do chùa xây dựng theo đúng thuật phong thủy. Do vậy mà đời đời truyền nối ngọn đèn thiền gần mấy trăm năm mà chưa có một vấn đề gì sơ hở xảy ra.
Sở dĩ được như vậy là từ Hòa Thượng khai sơn cho đến những vị Tăng Cang qua nhiều chặng đường của lịch sử là những bậc tu hành đắc đạo và đạo đức thật trác tuyệt, cho nên trên từ vua chúa, quan lại, dưới đến thứ dân ai ai cũng đều ngưỡng mộ một lòng cung kính. Cũng có nhiều người không thích lắm về cách cư xử ưu đãi dành cho chùa nhiều đất đai và nhiều quyền lợi khác.
Một hôm, làng có lễ lớn có cả hoàng thân quốc thích đi bái lễ cầu nguyện. Trong đám đông đó có hai thư sinh nho nhã và họ là những người tri thức đương thời. Hai thư sinh đối đáp với nhau về những việc linh thiêng ở trong chùa. Họ thắc mắc vì sao vua chúa lạy đáp lễ với tăng ni nên họ thấy ngôi chùa rất linh thiêng...