Văn hóa vốn là sản phẩm tinh thần của nhân loại trong sự điều hòa thích ứng với hoàn cảnh địa lý lịch sử để sinh tồn. Nó là sản phẩm tập thể loài người, chỉ có thể sống và phát triển trong đoàn thể, trong nhân quần xã hội. Bởi vậy mà đoàn thể người đã có địa bàn sinh hoạt riêng, có một lịch sử đấu tranh lâu dài với ý chí độc lập thì ắt phải có sáng tạo văn hóa với một tinh thần thích hợp cho điều kiện thực tế sinh tồn của nó. Cái tinh thần văn hóa ấy không phải tự trên trời mờ mịt rơi xuống, mà phải tự dưới đất mọc lên, ví như bông hoa hay trái quả chỉ có màu sắc hương vị đặc biệt của khí hậu hay thổ ngơi sản sinh ra nó.
Thiền cũng chính là đặc trưng văn hóa do điều kiện sinh tồn đặc biệt của nhân loại cõi Lĩnh Nam, đất Giao Chỉ chỗ các trào lưu văn hóa ngưng tụ. Hay là như nhà khảo cổ học Olov Jansé trong "Viện Đông Phương Bác Cổ" (E.F.E.O) đã mệnh danh cho tập "Việt Nam Carrefour de Peuples et de Civilisations" - (France - Asie - Tokyo) "Việt Nam, ngã tư các dân tộc và văn minh".
Giao Chỉ sớm là đầu mối giao thông đường biển giữa Trung Hoa và Ấn Độ, có quan hệ đối với việc du nhập Phật giáo Và Bà-la-môn giáo vào Đông Nam Á...